Tâm sự của một chị dành cho sinh viên - Nguyễn Công Trình st
Em à, em có thể nghèo, có thế dốt nát có thể em chẳng có mối quan hệ nào, chẳng có lấy mống anh em bạn bè chí cốt nào....
Nhưng em vẫn là con của bố mẹ, vẫn là em của chị....
Bế tắc của em chị chỉ thấy 1 góc móng tay thôi nhưng chị nghĩ c vẫn cần nói với em,
Em cứ đến lớp dù em không hiểu gì em chẳng biết thầy cô nói về vấn đề gì nhưng em hãy để tâm một ngày khôngg biết thì 1000 ngày em sẽ biết. Ít rồi sẽ nhiều .
Không phải cần quá giỏi, không cần nhiều bạn bè nhiều quan hệ xã hội người này ngừoi kia, bây giờ có cần gì các mối quan hệ bên ngoài ? Em phải xác định đi học và về phòng không phải là nhàm chán vô nghĩa mà hãy tự mặc định đó là cuộc sống của mình ở cái tuổi này. Chán cũng làm,. Vậy đó cuộc sống của em ở tuổi này quan trọng nhất là học thì quan hệ xã hội giúp đc gì cho việc của em ?
Đi làm cũng được, một là đi lm thêm đúng nghĩa sinh viên, kiếm thêm tiền tiêu vặt, nhưng đúng nghĩa nó chỉ là làm thêm. Có hoặc không không quan trọng nhiều, không chi phối việc chính. Hai là em theo đuổi cv mà em cho là em làm cả đời được, em ổn định, phát triển cả đời với nó, và không cần học thì em đừng xem việc học là phụ mà hãy loại bỏ luôn. Theo đuổi chú tâm vào 1 thứ thôi thì mới có chất lượng tốt nhất.
Nếu thấy bản thân mông lung quá, thì đừng đi chơi, đừng làm gì để che lấp, mà hãy tự ngồi lại, tự suy nghĩ xem mình đã đưa chân bước đến chỗ nào rồi? Đường đang rối ren không biết đúng sai thì hãy về nhà, bố mẹ có thể không hợp tính không hợp nết, nhưng bố mẹ sẽ là ngừoi hiểu mình nhất. Hồi bằng tuổi em, chị nghĩ không ai hiểu mình, cho đến giờ vẫn nghĩ thế. Nhưng, mình đã sai em ạ, họ hiểu hết, họ trải qua cái thời điểm của chúng ta vài chục năm r, hơn hết họ sinh ra mình mà em. Có điều bố mẹ thì thường muốn con theo ý mình, hiểu rằng mình đang như thế này, thế khác nhưng .... đó bố mẹ là như thế. Và chẳng ai không muốn điều tốt đẹp cho con mình cả.
Đừng lãng phí tháng ngày bằng việc bản thân trống rỗng . Không về nhà được thì tìm con đường khác để đi. Nếu khó khăn quá thì quay đầu tự làm lại.
Điều quan trọng nhất là thay đổi các suy nghĩ cách nhìn nhận. Lắng nghe nhiều hơn,...
Cái gì nói cũng dễ hơn làm, nhưng để nói được thì em phải hiểu phải nghĩ được. Một người làm được việc đúng đắn khó khăn thì không phải ngừoi tầm thường, em của chị, phong độ, hiên ngang chắc chắn không phải người tầm thường !
Đàn ông, sự nghiệp quan trọng, tình yêu quan trọng nhưng gia đình phải là quan trọnng nhất
Nhưng em vẫn là con của bố mẹ, vẫn là em của chị....
Bế tắc của em chị chỉ thấy 1 góc móng tay thôi nhưng chị nghĩ c vẫn cần nói với em,
Em cứ đến lớp dù em không hiểu gì em chẳng biết thầy cô nói về vấn đề gì nhưng em hãy để tâm một ngày khôngg biết thì 1000 ngày em sẽ biết. Ít rồi sẽ nhiều .
Không phải cần quá giỏi, không cần nhiều bạn bè nhiều quan hệ xã hội người này ngừoi kia, bây giờ có cần gì các mối quan hệ bên ngoài ? Em phải xác định đi học và về phòng không phải là nhàm chán vô nghĩa mà hãy tự mặc định đó là cuộc sống của mình ở cái tuổi này. Chán cũng làm,. Vậy đó cuộc sống của em ở tuổi này quan trọng nhất là học thì quan hệ xã hội giúp đc gì cho việc của em ?
Đi làm cũng được, một là đi lm thêm đúng nghĩa sinh viên, kiếm thêm tiền tiêu vặt, nhưng đúng nghĩa nó chỉ là làm thêm. Có hoặc không không quan trọng nhiều, không chi phối việc chính. Hai là em theo đuổi cv mà em cho là em làm cả đời được, em ổn định, phát triển cả đời với nó, và không cần học thì em đừng xem việc học là phụ mà hãy loại bỏ luôn. Theo đuổi chú tâm vào 1 thứ thôi thì mới có chất lượng tốt nhất.
Nếu thấy bản thân mông lung quá, thì đừng đi chơi, đừng làm gì để che lấp, mà hãy tự ngồi lại, tự suy nghĩ xem mình đã đưa chân bước đến chỗ nào rồi? Đường đang rối ren không biết đúng sai thì hãy về nhà, bố mẹ có thể không hợp tính không hợp nết, nhưng bố mẹ sẽ là ngừoi hiểu mình nhất. Hồi bằng tuổi em, chị nghĩ không ai hiểu mình, cho đến giờ vẫn nghĩ thế. Nhưng, mình đã sai em ạ, họ hiểu hết, họ trải qua cái thời điểm của chúng ta vài chục năm r, hơn hết họ sinh ra mình mà em. Có điều bố mẹ thì thường muốn con theo ý mình, hiểu rằng mình đang như thế này, thế khác nhưng .... đó bố mẹ là như thế. Và chẳng ai không muốn điều tốt đẹp cho con mình cả.
Đừng lãng phí tháng ngày bằng việc bản thân trống rỗng . Không về nhà được thì tìm con đường khác để đi. Nếu khó khăn quá thì quay đầu tự làm lại.
Điều quan trọng nhất là thay đổi các suy nghĩ cách nhìn nhận. Lắng nghe nhiều hơn,...
Cái gì nói cũng dễ hơn làm, nhưng để nói được thì em phải hiểu phải nghĩ được. Một người làm được việc đúng đắn khó khăn thì không phải ngừoi tầm thường, em của chị, phong độ, hiên ngang chắc chắn không phải người tầm thường !
Đàn ông, sự nghiệp quan trọng, tình yêu quan trọng nhưng gia đình phải là quan trọnng nhất
Comments
Post a Comment