Một kiếp con người -Nguyễn Công Trình st

Một kiếp con người
Trên con đường nhân sinh, non trập trùng nước cũng trập trùng. Hết xuân hạ đến thu đông, chúng ta đều là những vị khách qua đường của tháng năm. Đến với hai bàn tay trắng, ra đi với hai bàn tay trắng, có lẽ chỉ có thể lĩnh ngộ nhiều hơn ý nghĩa của sinh mệnh mà thôi.
Nhân sinh tại thế, buồn vui lẫn lộn, sự đời thường chẳng được như ý.

Có ai chưa từng chịu sự đả kích, có ai chưa từng gặp phải trắc trở, truân chuyên?

Ta chỉ có thể chọn cách tiếp nhận, học cách vượt thoát khỏi bản thân từ trong gió mưa.
Có thể sống được thì vui vẻ mà sống, chẳng thể sống được thì cũng đừng oán trách. Trái tim chỉ có bấy nhiêu thôi, chẳng thể dung nạp nhiều thứ phức tạp như vậy.
Trên con đường nhân sinh, có quá nhiều trạm dừng chân, chúng ta chỉ là khách qua đường. Nhưng nếu có thể thuận theo tâm cảnh mỹ diệu, thì từng thời khắc đọng lại kỳ thực đều sinh động và tròn đầy như một khung ảnh nên thơ.
Cuộc đời mỗi người như một bộ phim trong đêm trường. Ta cứ ngồi trước màn hình, quan sát cuộc đời của chính mình, hoặc huy hoàng hay tan tác, yêu với hận rối như tơ vò. Nhưng đến phút cuối cùng thì bức màn sân khấu cũng phải khép lại.
Cuộc sống không phải là một cuộc đua, mà là một chuyến du lịch, hãy học cách bước chậm lại nhìn ngắm những khung cảnh quanh mình.
Sẽ có vô vàn kiểu người đủ mọi hình sắc xuất hiện trên sân khấu cuộc đời. Những người lướt ngang qua bạn chẳng sao kể xiết. Nhưng người thực sự tốt với bạn lại ít ỏi như lá mùa thu, người thực sự bao dung bạn chỉ như sao mai thưa thớt.
Những tháng ngày cô độc của một người là cả quá trình tôi luyện, cũng là cả thách thức. Khi con người đối diện với sinh tử, bạn sẽ phát hiện ra rằng, kỳ thực mọi thứ đều chỉ như khói thoảng mây bay.
Không trải qua những tang thương, không nếm tận khổ nạn, bạn sẽ vĩnh viễn chẳng thể nào trưởng thành.

Buông bỏ thời khắc ngày hôm qua, giữ chúng lại nơi sâu thẳm tâm hồn, trân quý ngày hôm nay, vui vẻ mới là điều quan trọng nhất

Một người lớn lên không bệnh tật, chẳng tai ương, ắt hẳn họ đã gói ghém hết những điều không vui cho ngày hôm qua, mang tất cả hy vọng cho ngày mai, và dốc toàn lực cho ngày hôm nay.
Có duyên tương ngộ thì hãy trân quý, nếu phải xa nhau xin cứ mỉm cười mà quay gót bước đi. Nhân sinh được mấy chục năm, hà tất phải bó buộc bản thân quá chặt. Mất rồi thì thôi, đã chia ly thì hãy cố tìm quên. Đừng níu kéo quá khứ mà không chịu bước tiếp, đừng vương vấn chuyện xưa mà chẳng chịu buông tay.
Đời người chẳng dễ dàng gì, sau khi mất đi mọi thứ đều trở thành hư ảo.Trăm năm không ngắn, cũng không dài. Vinh nhục thị phi trong đời vốn chẳng phải là điều quan trọng lắm. Sống khờ khạo một chút, phóng khoáng một chút cũng đâu mất gì, phải không? Ung dung, điềm đạm thì sống lâu. Hối hả, vội vàng thì thân tâm mỏi mệt, lòng sinh oán khí, tâm ý hóa thành tro, quả là một chuyện không ai muốn.

Hãy quên đi tất cả vui buồn chốn trần gian, cõi tục. Hãy bước qua hết thảy mâu thuẫn, trái ngang. Hãy nhẹ nhàng xả bỏ hết thảy những niềm ân oán như phủi bụi trên bàn tay.

Cả một đời này không phải dành để oán hận, càng không phải để buồn đau những chuyện của ngày hôm qua. Hãy sống đơn giản, thanh thản, ông Trời sẽ có an bài tốt nhất.
Nguồn : st

***xem thêm :
1.https://www.youtube.com/channel/UC00fc5hMeBmN9YH88EhRxtw/playlists
2.https://twitter.com/nhatkyhoctap

Comments